Những ngày xưa thân ái

Thời niên thiếu vẫn âm thầm thương nhớ
Đẹp ngút ngàn trong hồi tưởng dấu yêu
Gío hiu hiu mát rượi bến Ninh Kiều
Phượng hong nắng sân trường Đoàn Thị Điểm
 
Tuổi xanh ơi, sao no tròn ngọt lịm!
Vườn Ổi, Chợ Bà, Tham Tướng, Cái Răng
Ngày rong chơi, đêm ngắm bóng chị Hằng
Ánh trăng sáng trải trên dòng “Bassac”
 
Bên kia xóm chài  hiền hòa say giấc
Trong ảo mờ le lói bóng xuồng câu
Nhạn kêu sương lặng lẽ lướt về đâu?
Lòng êm ả trước sông dài vắng lặng
 
Các nam sinh của trường Phan Thanh Giản
Tuy học trò mà quỷ quái tinh ranh
Nữ sinh bọn tôi quen nếp ngoan lành
Chăm sách vở nơi trường Đoàn Thị Điểm
 
Rồi cao hứng đám nam sinh đánh tiếng
Gởi thư mời dự lửa trại trường nhà
Họ còn ra điều thách đố ba hoa:
Bọn trường nữ ai dám qua họp bạn...?
 
Chúng tôi ghét! Liền ghi tên trước hạn:
Phan Thanh Giản cứ tưởng bở! Đừng hòng!
Chúng tôi đông, trăm gió góp thành dông
Sẽ uy mãnh thổi bay phường rắn mắc
 
Đêm lửa trại có liên trường góp mặt
Trung học Long Xuyên, đại học Y khoa
Vĩnh Long, Mỹ Tho, Rạch Gía, Biên Hòa
Sa Đéc, Vĩnh Bình, Bến Tre, nhiều nữa...
 
Vỗ tay hát hò, nhảy quanh đống lửa
Đố vui, ăn uống, kể chuyện học hành
Thầy cô chuyên cần dạy dỗ tuổi xanh
Để chim nhỏ vững bay vào bão lộng
 
Trời Tây Đô như chuyển mình rung động
Cánh đại bàng từ Trà Nóc vút lên
Hoả châu rơi vàng úa khắp trời đêm
Tuổi ngà ngọc sớm nhuốm màu chinh chiến
 
Đêm lửa trại tàn, chia tay lưu luyến
Bạn mới thêm, bạn cũ vẫn keo sơn
Phan Thanh Giản, Đoàn Thị Điểm hết hờn
Tôi biết viết thư tình từ dạo đó!
 
Chiến tranh dằng dai, quê hương nhuộm đỏ
Đã bao năm không có dịp trở về
Thương người thân, thương bè bạn, thương quê
Thương lớp học, sân trừơng, hoa phượng thắm...