Đối diện

Âu yếm gửi Lương thị Hoàng Phi
và Trần thị Cẩm Thi


Bước lặng thầm theo cuộc viễn trình
Đi hoài không tới ánh quang vinh
Nẻo không quán trọ, không nương đỗ
Từ đó người tô đậm bóng mình.

Bóng vẫn theo người, nhưng vẫn bóng
Buồn theo sân khấu khép màn nhung
Vẫn là ảo ảnh, trăng lồng nước
Diện mục bản lai cách vạn trùng.

Từ đó người vào góc quạnh hiu
Đợi hoài gặp bóng suốt bao chiều
Trái khô rụng xuống trong lòng giếng
Còn ngỡ bên trời vọng tiếng kêu.

Gối mỏi, còn xa thẳm lộ trình
Đêm dài chưa hé ánh bình minh
Bóng nhòa trong đất trời đen tối
Người hãy ngồi đây đối diện mình.

Bỗng thấy vinh quang không chỗ khác
Chính ở nơi mình, chẳng ở ngoài
Có tới hay lui đều ảo vọng
Bóng khác chi người. bóng chính người.

Nhìn suốt mình bằng đôi mắt khác
Huy hoàng ra khỏi một cơn mê
Ở người sẵn nắng hồng vô lượng
Nếu kiếm ngoài xa, bặt lối về.